TỰ MÌNH
Giờ ngồi trên xe về lại từ quê lên Saigon sau mấy ngày lễ, cảm giác buồn cười khi nghĩ lại mọi chuyện. Câu chuyện tình cảm với L như một bộ phim điện ảnh , nó bất ngờ đến ly kỳ. Sau khi vỡ lẻ mọi chuyện, thì L vẫn nhắn tin cho mình, thậm chí hỏi H xem mình có hỏi gì ko, sau này mình phát hiện him ko chỉ dừng lại ở cái nắm tay với H. Thật đáng ghét, vậy mà lại bảo chỉ xem người ta như bạn, H mà nó biết ko biết nó đau lòng đến mức nào. Nói tới đây, ôi H nó thương và yêu đến bấn loạn cả lên. Dành tình cảm cho một người vậy, thiệt thấy khổ mà ko biết sau mà giúp, may có con em gái mạng mẽ, nó nói như vã vào mặt cho tỉnh. Có thật tỉnh hay ko thì ko biết vì hiện tại sau khi được L quay lại tương tác vui vẻ như xưa, lại cuốn vào suy nghĩ và tâm tư của him. Quay lai L, sau mọi chuyện thì vẫn nhắn tin cho mình và quan tâm mình, rồi trong một tối mình say rượu đã nói hết những suy nghĩ trong lòng, bực tức… nghĩ lại cũng xấu hổ nhưng mình không hối hận. Rồi him vẫn quan tâm, cho đến khi U xuấ