Mối quan hệ mập mờ

 Một thứ bắt đầu từ đêm trước Valentine ở Đà Nẵng, cuộc gặp ấy đã mang mình vào giấc mơ yêu đương hơn 1 tháng. Cái hạnh phúc của người đã lâu không được yêu, không ôm ai từ phía sau xe rất lâu rồi, cái cảm giác ấy thật ma mị. Rồi mình vẽ vời trong tâm chí và chủ động nắm bắt và tấn công. Mình vốn đã có cảm tình nên qua những lần bật đèn xanh, thẻ tín hiệu mình được đáp lại thì vui lắm và đổ luôn. 

Nhưng có một điều mấy tuần nay mình trăn trở, xuất phát từ việc, bạn ấy luôn né tránh hôn mình, nếu có thì cũng chỉ mình chủ động, làm mình thấy rất lạ. Mối quan hệ 2 đứa cũng ko công khai, điều này thì mình hiểu nhưng mà khi nhắn tin thì nhận được sự hồi đáp khá lạnh lùng. Mình thì nhớ bạn nhưng cũng không dám làm phiền bạn, nên chỉ tranh thủ nhắn lúc sáng, ăn trưa và tối. Còn bạn thì chỉ hồi đáp tin nhắn của mình. 

Khi mình suy nghĩ lại mọi chuyện, thì mình thấy hầu như chỉ có mình chủ động hẹn bạn, và nếu mình không hẹn thì bạn cũng ko có động thái muốn gặp nhau. Mình nhớ khi gặp nhau đi ăn, bạn vẫn ôm điện thoại và chơi game đánh bài khi chờ đồ ăn. Ngoài ra, trong những cuộc hội thoại bạn chỉ nói về câu chuyện của bạn, tự nhiên mình nhớ lại bạn chưa bao giờ hỏi mình hôm nay nhiều việc không, hay như thế nào. Đỉnh điểm là hôm qua mình thử làm bài test là không nhắn tin buổi trưa và bạn cũng không nhắn tin lại. Buổi tối mình bảo mình hơi mệt, nên muốn ngủ trước và câu trả lời nhận được là ngủ ngon.

Mấy ngày nay tự nhiên bị phân tâm vì luôn nghĩ về mối quan hệ mập mờ này. Trước giờ, đây là lần đầu mình chủ động trong 1 mối quan hệ và mình cũng nhận ra có vẻ mình đã đổ người ta khi bản thân người ta thì chưa có gì nhiều. Thậm chí có thể vị trí của mình cũng chỉ là hơn một người bạn thông thường 1 tý. Bản thân mình mất bình an vì mình đã đặt nhiều kỳ vọng vào người ấy. Nên không nhận lại đúng những gì mình mong cầu thì mình đau khổ. 

Hôm nay vô tình nghe được 1 cái clip của một chị chia sẻ "Tại sao có mối quan hệ mập mờ, vì bạn đã đổ người ta mất rồi, nhưng tình cảm người ta thì lại chưa đủ để chính thức quen bạn" . Suy nghĩ kỹ cũng đúng, mọi thứ cũng chỉ từ mình phát tính hiệu, chủ động mọi thứ và bạn chỉ đứng yên. Ái dục quả thật ghê ghớm, đúng là thứ ma lực lôi kéo mình. Mình nghĩ mình hoàn toàn có thể tự chủ với lý trí nhưng bản thân lại xa lầy từ khi nào không hay. Mình đã cuốn theo suy tư của người đó một cách vô thức, mình cảm nhận được sự chờ đợi tin nhắn, nghĩ về người ta đến mất hết an lạc. 

Cuối cùng thì bản thân cũng thông suốt và phải tỉnh mộng thôi. Ban đầu mình bực đến mức muốn hẹn bạn ấy ra nói cho ra lẽ rồi có ra sao thì sao ra nhưng rõ ràng trong chuyện này hoàn toàn 1 mình mình rần rần. Nếu nói ra thì càng khẳng định người ta làm vâỵ là đúng. Ngày hôm qua, trước khi găp một  bạn để chia sẻ thì bản thân mình cũng biết nên làm gì. Cái gì càng dễ có thì có gì để người ta trân trọng. Mình cần lấy lại tôn nghiêm và sự an lạc trong tâm mình. Nếu một mối quan hệ không nâng đở mình mà làm mình mệt mõi, bất an thì chứng tỏ mình đi sai rồi.

Mình sẽ không vội rút lui, nhưng cũng sẽ phải thu mình lại, mình sẽ cho bản thân thêm thời gian để quan sát và trước mắt sẽ đối xử với bạn như bạn thân trước đã và cũng ko còn kỳ vọng gì nữa. Biết đâu có những người tốt, tử tế có vẻ hợp nhưng chỉ có thể làm bạn được thôi. " Sẽ quay về trạng thái ban đầu, không vì ai rung động, không vì ai mà đau lòng"


Nhận xét

Bài đăng phổ biến