Chiều mưa 19/9 - Một trung thu rất khác



Vậy là cũng hơn 1 tháng nói lời chia tay rồi , nhưng có 1 thực tế là vẫn ở chung và đối mặt. Những ngày gần đây, trong lòng lại gợn sóng, rồi lại mở những bài nhạc chia tay của Tăng Phúc lên nghe và lại buồn. Tối lại trằn trọc, kiểu là biết người ta nói chuyện với người yêu mới, biết là ngừoi ta hạnh phúc, bản thân không ghen tức nhưng sao cái cảm giác nó khó chịu và trằn trọc. Có phải mình đã quá mạnh mẻ rồi, đã cố xử lý tốt mọi thứ rồi nhưng thực chất mình vẫn có cảm xúc. Mình cho rằng sự hỗn loạn trong nội tâm là bình thường vì mình đã cố lắm rồi. Hãy cho bản thân cái quyền được yếu đuối. 

Mọi thứ xãy ra đều có lý do của nó, ngay cả việc thất tình nhưng không thể đi đâu đươc vì giãn cách xã hội thì cũng có mặt tốt. Thậm chí sau ngày 30/9, thành phố mở cửa lại và mở như thế nào và việc di chuyển của mình ra sao cũng còn là vấn đề. Ngay trong lúc này trong lòng mình lại có 2 luồng suy nghĩ và phân tích. Tất nhiên, đều mình muốn là dọn ra càng sớm càng tốt, để không phải đối mặt, để chứng kiến cảnh người ta nói chuyện mỗi đêm. Quan trọng hơn nữa là người ta thoải mái thể hiện tình cảm với người yêu mới. Luồng suy nghĩ còn lại, nếu dọn ra sớm thì tình hình dịch bệnh, việc đi lại, mua đồ ăn vì mình phải bắt đầu hết mọi thứ lại từ đầu. Việc dọn ra thì chắc rồi nhưng khi nào thì mình vẫn còn cần suy tính. Thật ra thì nếu đi làm lại mình nghĩ việc dọn ra ngoài cũng tốt hơn vì dẫu sao cũng có nguy cơ nhiễm bệnh mà gia đình hiện tại thì toàn ngừoi lớn tuổi và bệnh nền. Cho nên việc dọn ra trước khi đi làm cũng tốt. 

Năm nay Trung thu mang lại cảm giác khác, ngoài việc thất tình thì cũng không có bánh ăn, may mắn là còn được tiền 350k. Nói cho có không khí, chứ mình cũng đâu phải hảo bánh trung thu. Có ăn cũng được, không cũng chẳng sau. Thật ra trung thu là tết đoàn viên nên cái quan trọng là không khí đoàn tụ. Ngẫm với tình hình dịch bệnh có khi nào năm nay ăn Tết ở Saigon luôn không. Thật sự nếu cần thiết thì cũng phải vậy, ở quê cũng hộ lớn tuổi và bệnh nền.

Ah có một người anh, ngay khi biết mình chia tay đã không ngừng mai mối. Rất cảm kích anh ta, nhưng quả thật mình thấy quá mất thời gian. Đối phương cũng không hứng thú với mình. Mình cũng nghiệm ra những lúc như thế này, nếu vội vã thì cũng chẳng tới đâu, rồi nhiều khi lại phải hát " sai người sai thời điểm". Tình cảm có thể cũng giống như công việc, đôi khi nó sẽ đến khi mình không ngờ. Hãy tận hưởng cuộc sống mỗi ngày, cũng sắp hết giãn cách rồi, hãy cống hiến vì sự tồn tại là để học, trãi nghiệm và làm điều ý nghĩa. 

Duyên hợp duyên tan! Tiến lên phía trước để bắt đầu và chào đón đều mới mẻ. 



 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến