Today, I really can say that I am leaving Taylor’s. 3 years is not too long but not too short as well. There are many happenings. Sometimes I really feel that our life is like a drama. I just feel that I just came and know you and now I have to say bye. The feeling is really bad. Although I get used with this kind of feeling but I still feel………Studying at Taylor’s is very hard but I think working life is more terrible. My friends always say that if you say that studying life is hard, wait for working. I totally understand what he said, that‘s why I really enjoy any moment I had with friends. They are friends who may hurt me sometimes but overall, I still think that I am lucky when having friends like them. Three years, I had been through many situations, have many new friends. However, it is life, ending is starting.
Cái này viết tiếng Việt vì nó có thể thể hiện hết cảm xúc của mình lúc này. Một cảm giác mà khi viết bằng tiếng Anh thỉ thật là khó diển tả hết được. Hôm nay đã kết thúc oral defense, tôi không biết là nên buồn hay vui với kết quả. Thật sự tôi làm cái dissertation, tôi có cảm giác như mình già đi rất nhiều vì sự căng thẳng, buồn chán và thất vọng. Nhiều khi cũng thấy rất mệt mỏi vì không phải chỉ có mõi cái dissertation mà còn rất nhiều những vần đề khác cần phải lo. Vì nó mà cả chuyến đi Pháp của mỉnh, mình có một chút feeling gì nhiều….nhiều khi mình còn nghĩ, phải chi bị hoản chuyến bay ờ Pháp, thế là không phải vể để đối mặt…..thật là nhút nhác và trẻ con quá hahahh…..sau đó thì cũng suffer ko ít để hoàn thành cái dissertation mà hôm nay là hoàn thành thuyết trinh nó. Mình nghĩ, sao mình lam gì cũng ko perfect cả…thi cử thì cũng ok ok, cái này cũng okok sao mình nhiều cái ok ok quá, sao không cái nào là good hết. Tự nhiên thấy phong đọ học tập biến đâu mết cả rồi….người ta, sau khi thuyết trình, thì đc comment perfert, good, would you like to study master…..mình biết là không nên so sánh với bất kỳ ai nhưng nhiều khi mình thấy mỉnh dường như còn hạn chế nhiều quá. Mình thật sự cũng đã cố gắng hết sức rồi. Như lúc thi cũng vậy, viết cũng chậm hơn người ta… làm gì cũng chậm chạp…..nhiều khi mình cũng cố gắng nhưng thật sự mình ko biết sao mình so slow….mình cũng may mắn lắm rồi, tất nhiên nhưng quả thật mình thấy có những người rất rất may mắn,, cứ như là God bless vậy hahahah. Mình học fiancial như điên, cuối cũng cái học không ra mà ra cái…cũng có ôn hahahha nhưng mà quả thực ko tốt lắm. Nhưng mà nghĩ kĩ nó cũng tốt hơn là ra mấy cái kia..ra mấy cái kia chắc cũng thảm lắm hahah...vì thế có thể là trong cái rũi có cái may. Mà mình cũng ko biết tại sao mình lại coi cái Du Pond hahah mình cũng coi sơ sơ thôi, thật ra cái đó ôn lâu rổi..tại vì mình viết note mà, thấy nó cũng hay hay nên đọc không ngở ra nguyên câu…nhưng phần trả lời thì không biết thế nảo…Nói vể Dissertation, nhiều khi mình nghĩ rằng, liệu mình đc tutor là Bernard, ko biết là good or bad nhưng thật sự khi mình nhìn lại hết chặng đường thì mình cảm thấy rằng mình cũng lucky khi đc Bernad là tutor vì khi nhìn lại proposal for dissertation thì quả thật fail là đúng. Vì vậy mình không muốn đổ lổi cho bất cứ ai, mình nghĩ rằng, nên thật sự nhìn nhận rằng mình còn nhiều hạn chế…..quả thật nếu mình gặp tutor like okk okk everything like TIS okkk then end of the day fail oral defense hahah. Mình thật sự cũng không muốn như vậy. Một năm degree đã đi qua, thật sự nếu không có cái MICE event thì có lẽ một thứ cũng chẳng có gì thú vị…sau event một người dường như hiểu nhau nhiêu hơn,,thân hơn..và mình quả thật học đc rất nhiều thứ….tự nhiên ko biết viết gì, hahah okk stop here…..
Cái này viết tiếng Việt vì nó có thể thể hiện hết cảm xúc của mình lúc này. Một cảm giác mà khi viết bằng tiếng Anh thỉ thật là khó diển tả hết được. Hôm nay đã kết thúc oral defense, tôi không biết là nên buồn hay vui với kết quả. Thật sự tôi làm cái dissertation, tôi có cảm giác như mình già đi rất nhiều vì sự căng thẳng, buồn chán và thất vọng. Nhiều khi cũng thấy rất mệt mỏi vì không phải chỉ có mõi cái dissertation mà còn rất nhiều những vần đề khác cần phải lo. Vì nó mà cả chuyến đi Pháp của mỉnh, mình có một chút feeling gì nhiều….nhiều khi mình còn nghĩ, phải chi bị hoản chuyến bay ờ Pháp, thế là không phải vể để đối mặt…..thật là nhút nhác và trẻ con quá hahahh…..sau đó thì cũng suffer ko ít để hoàn thành cái dissertation mà hôm nay là hoàn thành thuyết trinh nó. Mình nghĩ, sao mình lam gì cũng ko perfect cả…thi cử thì cũng ok ok, cái này cũng okok sao mình nhiều cái ok ok quá, sao không cái nào là good hết. Tự nhiên thấy phong đọ học tập biến đâu mết cả rồi….người ta, sau khi thuyết trình, thì đc comment perfert, good, would you like to study master…..mình biết là không nên so sánh với bất kỳ ai nhưng nhiều khi mình thấy mỉnh dường như còn hạn chế nhiều quá. Mình thật sự cũng đã cố gắng hết sức rồi. Như lúc thi cũng vậy, viết cũng chậm hơn người ta… làm gì cũng chậm chạp…..nhiều khi mình cũng cố gắng nhưng thật sự mình ko biết sao mình so slow….mình cũng may mắn lắm rồi, tất nhiên nhưng quả thật mình thấy có những người rất rất may mắn,, cứ như là God bless vậy hahahah. Mình học fiancial như điên, cuối cũng cái học không ra mà ra cái…cũng có ôn hahahha nhưng mà quả thực ko tốt lắm. Nhưng mà nghĩ kĩ nó cũng tốt hơn là ra mấy cái kia..ra mấy cái kia chắc cũng thảm lắm hahah...vì thế có thể là trong cái rũi có cái may. Mà mình cũng ko biết tại sao mình lại coi cái Du Pond hahah mình cũng coi sơ sơ thôi, thật ra cái đó ôn lâu rổi..tại vì mình viết note mà, thấy nó cũng hay hay nên đọc không ngở ra nguyên câu…nhưng phần trả lời thì không biết thế nảo…Nói vể Dissertation, nhiều khi mình nghĩ rằng, liệu mình đc tutor là Bernard, ko biết là good or bad nhưng thật sự khi mình nhìn lại hết chặng đường thì mình cảm thấy rằng mình cũng lucky khi đc Bernad là tutor vì khi nhìn lại proposal for dissertation thì quả thật fail là đúng. Vì vậy mình không muốn đổ lổi cho bất cứ ai, mình nghĩ rằng, nên thật sự nhìn nhận rằng mình còn nhiều hạn chế…..quả thật nếu mình gặp tutor like okk okk everything like TIS okkk then end of the day fail oral defense hahah. Mình thật sự cũng không muốn như vậy. Một năm degree đã đi qua, thật sự nếu không có cái MICE event thì có lẽ một thứ cũng chẳng có gì thú vị…sau event một người dường như hiểu nhau nhiêu hơn,,thân hơn..và mình quả thật học đc rất nhiều thứ….tự nhiên ko biết viết gì, hahah okk stop here…..
Nhận xét
Đăng nhận xét