Hôm nay là chủ nhật, thế là một nửa lại qua đi, tuần vửa rồi cũng làm khá nhiều và biết thêm được nhiều thứ. Nhưng hiện giờ tâm trạng đang rất hoang mang và lo lắng, thật ra cuối tuần chứ trong lòng mình chẵng có chút vui tí nào khi nghĩ tới những gì sắp xảy ra. Minh đã mắc phải một lổi lầm mà nình cho rằng, thật khó có thể chấp nhận " sent email to wrong person". Giong như râu ông này cấm càm bà kia vậy. Mình cũng không biết tại sao mình có thể vướn vào cái lổi cơ bản này. Vì bình thường mình rất cẩn thận.
Nếu người mình gời đi là bạn bè thì đâu có gì để nói mà đằng này là high profile people mới chết. Crist đã ko ngừng nhắc nhở mình phải hết sức cẩn thận khi gởi email và mình cũng biêt điều đó. Nhưng.....Bây giờ thì mình chỉ biết cầu trời cho mọi thứ ko quá nghiêm trọng. Mình sẳn sàng bị scold vì đó là lổi careless của mình, mình ko dám trách nhưng mình thật sự nó nghiêm trọng hơn vậy. Bãn thân mình cũng cảm thấy rất bực mình bãn thân, chỉ có mõi việc gởi email thôi cũng ko làm xong thì còn làm việc gi trong khi sao này còn rất nhiều thứ phải làm và đòi hỏi sự cẩn thận. Đau nhất là khi biết rõ mà bị phạm sai lầm.
Tuần vừa rồi mình đả làm sup hơi bực mình vì sự blur của mình, đầu tiên là cái vụ Excel, trời ạ, bây giơ mới phát hiện mình mủ mờ excel thấy sợ, vậy mà 4 tháng lúc ở Việt Nam, mình ko thể tranh thủ đi học, thật là tiếc cho thời gian đã qua. Bây giờ, có thể học intenet nhưng mà tấc cả chỉ là note, phải co người hướng dẩn thì mình mới có thể hiểu rõ hơn. Sau đó là dụ file arrangement. Mình vô tình delete một cái file nhưng mà thường thi nó vẩn nằm trong delete box nhưng mình thì .....nhiều khi không biết phải nói thê nào, chắc phải dùng từ " dumb" danh cho mình, bởi vậy. Bây giờ đầu tuần, thì lại cái vụ email, mà cái này thì hơi bị nghiêm trọng rồi, vì mình đã gởi ra ngoài.
Mới có nửa tháng thôi mà đã phạm make mistake mà thuộc dạng khá nghiêm trọng. Nếu mình mà đi làm, lúc này là 3 tháng thử việc thì có lẻ mình đã out rồi. 2 ngày cuối tuần mình cứ dằn vặt mình về chuyện này mà không yên. Nếu người mình gởi tới là ngươi dễ thông cảm và tốt thỉ còn đở chứ ngược lại, ông mà gởi email lên big boss, rồi organizer thì mức độ nghiêm trọng của nó sẽ ko đơn giản nửa....và mình có thể sẽ.......không biết có phải mình nghĩ quá nhiều nhưng thật sự khi mình nghĩ tới đây mình thấy nản lắm.......Mọi người trong cty điều rất tốt nên mình thật sự không muốn khien họ thất vọng và mình cũng chẳng bao giờ muốn ảnh hưởng tới họ.
Ngày mai là đầu tuần rồi, mình sẽ phải đối mặt với lổi lấm của mình gây ra. Nghĩ tới đó là thấy nặng nệ. Mình thấy mỉnh làm thất vọng mọi người quá. Ai cũng mắc lổi nhưng lổi của mình thì thật khó chấp nhận.
Nói tới đây mới nhớ, ngày thứ sáu vừa rồi xui gì mà cả ngày, cty đã làm mình rầu gần chết, đã vậy khi vể cũng ko yên. Đi train về, thì cũng như thường lệ, cũng cã đóng người, mình dường như đã chen đc tới cửa rồi mà vẩn ko vào đc, sao đó thì đc biết là hệ thống kỉ thuật gặp vấn đề nên chuyến này là chuyến cuối cùng, những chuyến khác phải hoản lại cho đến khi nào vấn đề bị solved thì thôi. Thấy vậy mình đành mua vé LRT đi ngược lại để take bus, cũng chờ nửa, thấy xe đến nhưng quá đông và từ xa có một chiếc trống đang đến thế thỉ tại sao lại chen lấn làm gì. Chờ chiếc đang tới. Đang chuẩn bị vào thỉ, một nhân viên vào trước, kiểm tra, nói cái gì đó, rồi cho xe đi luôn. Trời! Thê là phải đợi nửa.
Không biết hôm thứ 6 là ngày gi mà đen như vậy. Ngày vừa lảnh tiền thì cũng xảy ra biết bao nhiêu là chuyện.
Hết tuần này thì cũng dọn nhà rồi, thế là cũng hết cảnh chen lấn, chờ train.....nhưng mà nhà thì mắc quá đi. Haiz, caí gì thì cũng cũng có cái giá của nó, đã vậy còn no internet nửa....
Bây giờ chỉ hy vọng cho mọi thứ đừng quá tệ! God bless................
Nhận xét
Đăng nhận xét