Kinh nghiệm chăm sóc" cậu nhỏ" sau khi tiểu phẩu cắt bao quy đầu
Mình vừa cắt bao quy đầu được 2 tuần và " cậu nhỏ" đã hồi phục hơn 75% vì chỉ may vẫn còn chưa rụng hết. Mình viết chia sẽ này vì trước khi tiểu phẩu mình cũng nghiêm cứu internet nhiều nhưng không thấy thông tin chi tiết, chung chung quá dù việc vệ sinh thì cực kỳ quan trọng. Vết thương có thể bị nhiễm trùng nếu không vệ sinh đúng cách.
Khi "cậu nhỏ" có dấu hiệu bị đau mình đi khám ở bệnh viện Bình Dân và bác sĩ cho biết là phải cắt bao quy đầu vì nó bị dư. Thế là phải làm xét nghiệm máu để chuẩn bị cho tiểu phẩu, nói đến đây lại nhớ trong phiếu ghi xét nghiệm 3 phần vậy mà họ chỉ xét nghiệm có 2 thôi, ngày hôm sau lên lấy kết quả nộp lại thì bác sĩ bảo còn thiếu, phải chạy qua lại bên đó xét nghiệm thêm...cũng may là họ biết mình sai nên không nói gì, lại phải lấy thêm máu và xét nghiệm trong 45 phút. Sau khi đã đầy đủ thủ tục thì cô y tá sẽ hẹn ngày để mình lên tiểu phẩu cũng như là sắp xếp công việc đi kèm với những lời dặn vệ sinh " cậu nhỏ - cạo hết". Mình chọn thứ 6 vì ít nhất được 2 ngày nghỉ.
Ngày đến tiểu phẩu mình mới đóng tiền, nói thật là lúc vào phòng mổ thì bác sĩ sẽ nói chuyện và hỏi mình đủ thứ để làm mình phân tâm, không chú ý chuyện mổ nhưng không biết có phải do họ phải làm nhanh hay không mà mình thấy rất là đau vì có thể thuốc tê chưa kip thắm...nhưng khi thắm rồi thì ok. Vấn đề không biết có phải liên quan đến chuyện phẩu thuật thường không..mình nghĩ nếu phẩu thuật ở bệnh viện khác, mắc tiền hơn thì chắc sẽ được làm tốt hơn...chắc khoảng 20 phút là xong. " Cậu nhỏ" lúc đó bị sưng và như một cái ống xốp vậy. Mình phải treo ngược lên để không bị sưng phù, cũng như kiêng cử những món như hải sản, bò, rau muống. Phẩu thuật xong cô y tá chỉ đưa mình một tờ giấy ghi khá lá qua loa ...như thay băng vết mổ tại địa phương, ăn uống bình thường ( không hề bảo kiêng kị gì hết, toàn là phải tự biết thôi đó) tắm vết mổ bằng xà bông ngày thứ 4 sau mổ ( điều này là khó nhất, tắm như thế nào, chà xà bông lên vết mổ, tắm nước lạnh hay nóng? xà bông gì? Tắm vết thương có nghĩa là phải thay băng luôn nhưng cái công đoạn mở băng cũng không phải dễ dàng, tùy theo cơ địa của mõi người, có người vết thương còn sưng mà tắm vô không biết sẽ ra sao...) cuối cùng là uống thuốc theo toa và khám bác sĩ nếu thấy bất thường.
Mình nghĩ có lẽ tại mình đi mổ kiểu " bình dân" nên dịch vụ cũng bìn dân. Lẽ ra, bác sĩ phải tư vấn cho mình thật kỹ càng việc vệ sinh sau khi mổ trước mình mổ. Khi mổ xong, thật sự là khá đau, mình chỉ muốn nằm thôi chứ không còn tâm trí mà nghe hướng dẫn. Họ không hướng dẫn gì ngoài kẹp tờ giấy chỉ dẫn như vậy cho mình. Cho nên nếu ai có điều kiện thì có thể tìm hiểu thêm những bệnh viên khác để được chăm sóc tận tình hơn. Vì mình tìm hiểu, thấy cũng chỉ là tiểu phẩu nên không quá lo, đi khám và mổ thông thường nên cũng có những trãi nghiệm nhớ đời.
Tiểu phẩu xong về nhà, dường như là thuốc tê hết tác dụng, khá đau, nhưng mà mình vẫn có thể ngủ được một giấc. Sau đó, thấy bớt đau nhiều, quan trọng là uống thuốc theo toa nửa. Lúc này " cậu nhỏ" được treo ngược lên và bị sưng, mình phải rất cẩn thận mõi khi đi toilet vì không để nước tiểu làm ướt băng hay còn cặn đọng lại trên đầu " cậu nhỏ" có thể gây nhiễm trùng. Mỗi khi đi tiểu, mình luôn mang theo ít bông gòn để lau. Buổi sáng đầu tiên đi thay băng, nhà mình gần Bình Thạnh nên qua bệnh viện Bình Thạnh cho gần. Với lại lúc mổ bác sĩ hỏi nhà ở đâu, rồi kêu qua bệnh viện gần đó thay băng. Cô y tá sẽ đưa cho mình một chén nước thuốc (Povidine) để ngâm cậu nhỏ, ngày đâu tiên, cô ý tá đưa cái chén thuốc cái kêu ngâm đi, rồi đóng cửa, mình cũng không biết phải ngâm thế nào...may là lúc đó có một anh đã thay băng lẩn thứ ba nên chỉ cho mình. Ngâm toàn bộ vết cắt vì để làm mềm chỉ may và băng, cũng như vệ sinh luôn khi vực xung quanh đó. Sau đó, bác sĩ hoặc điều dưỡng nam sẽ đến thay băng, họ sẽ gở bỏ băng củ, miếng băng mới sẽ được tẩm thuốc Povidine, sau đó họ sẽ quấn lại như cũ. Họ hoàn toàn không chạm trực tiếp vào vết mổ vì sẽ rất là đau. Mình nghĩ nên nghĩ nghơi khoảng 4 ngày và thay băng ít nhất 5 ngày trong bênh viện để vừa vô trùng, vừa học cách thay băng để có thể tự thay ở nhà ngày tiếp theo. Tự thay băng thì tiện cho mình hơn vì ví dụ lở đi tiểu bị ướt có thể thay ngay băng mới.
Mình thì chỉ nghĩ nghơi được hai ngày, vào tuần là phải đi làm, hai ngày đầu tiên thì mình phải đi thay băng vào sáng sớm nhưng y tá bảo là rất bận rộn, kêu đi buổi chiều nhưng mình không đi được..Thế là thay lần thứ tư thì mình biết là họ thay băng đến 9g 30 tối nên mình có thể thay khi đi làm về. Nghĩ vậy nên rất mừng. Mình vẫn chưa nghĩ đến chuyện tự thay băng vì phải mua chén nhôm để ngâm, và mình không biết nước thuốc phải pha với nước tinh khiết hay nước thường, thôi đến bệnh viện cho tiện. Ai ngờ, buổi tối là một cô y tá ( không biết có phải là mới ra trường không) vì đeo khẩu trang nên mình cũng không biết bao nhiêu tuổi nhưng mình chắc là lính mới. Khi mình bảo thay băng ở " cậu nhỏ", cô ta kêu nằm xuống là thấy kỳ kỳ rồi, vì phải ngâm thuốc nên làm sao mà nằm ngăm được. Sau đó, cô ấy bắt đầu mở băng mà không cho ngâm gì cả, mình hỏi tại sao không ngâm thuốc, cô ấy bảo" ngâm làm chi, rửa trực tiếp luôn", cô lấy bông gòn, tẩm thuốc và chạm vào vết thương...4 ngày thay băng rất là bình thường, không hề có cảm giác đau...cô chạm vào vết thương làm thấy đau ghê, cũng may là mình thay băng lần thứ 5, ngày đâu tiên mà đưa cô này chắc tè ra quần vì đau...Điều tức cười nhất là lúc cô ta băng vết thương lại. Thứ nhất, cô ta đã mang bao tay rồi, mà mình không hiểu sao cái bao tay cứ bị dính dính, sau này mình mới biết là do cô không ta không dám chạm tay vào. Thứ hai, khi quấn băng, cô ta quấn cao lên, sau đó, gối lại che phủ hết " cậu nhỏ", tôi tức cười quá, hỏi cô ta, quấn thế rồi phải tiểu thế nào...hình như cô ta ngại hơn nửa, thế là phải quấn lại. Sau khi, thay băng xong tôi đi đến một quyết định là phải tự thay băng. Nếu không cần phải ngâm nước thì tự thay băng cho rồi..
Tự thay băng được rồi, tôi vẫn chưa dám tắm vì sợ động vết thương. Đi vô lại bệnh viện bình dân hỏi thì bà cô y tá cũng chỉ nói qua loa, chẳng buồn quan tâm. Ah, nói đến đây mới nhớ, tuy là không tắm vết thương như chỉ dẫn nhưng sau ngày thứ tư thì tôi cũng lau xung quanh cậu nhỏ bằng nước ấm sáng chiều. Đến ngày thứ 7, tôi thấy vết thương cũng tạm ổn, " cậu nhỏ" thì không còn sưng, nên quyết định tắm luôn bằng xà bông COAST mua ở tiệm thuốc Tây. Tôi cũng không phải là lấy xà bông chà lên vết thương, mà chỉ xung quanh đó thôi, sau đó làm nước chảy qua đó. Xong rồi lau khô bằng bông gòn, vệ sinh bằng thuốc Povidine và quấn băng lại. Mệt nhất là lúc đi tiểu, phải thủ sẳn bông gòn để tránh làm ướt, mang theo luôn băng gạt vì nếu bị ướt có cái khác để thay ngay...nói chung là ở nhà thì dễ nhưng đi làm thì hơi bất tiện tí.
1 tuần đầu tiên nên mặt quần rộng, nếu phải mặt quần lót thì chọn size to hơn một tí để thoải mái, vì nếu chật quá có thể gây đau khi mình di chuyển. Một trãi nghiệm đáng nhớ!!!
Khi "cậu nhỏ" có dấu hiệu bị đau mình đi khám ở bệnh viện Bình Dân và bác sĩ cho biết là phải cắt bao quy đầu vì nó bị dư. Thế là phải làm xét nghiệm máu để chuẩn bị cho tiểu phẩu, nói đến đây lại nhớ trong phiếu ghi xét nghiệm 3 phần vậy mà họ chỉ xét nghiệm có 2 thôi, ngày hôm sau lên lấy kết quả nộp lại thì bác sĩ bảo còn thiếu, phải chạy qua lại bên đó xét nghiệm thêm...cũng may là họ biết mình sai nên không nói gì, lại phải lấy thêm máu và xét nghiệm trong 45 phút. Sau khi đã đầy đủ thủ tục thì cô y tá sẽ hẹn ngày để mình lên tiểu phẩu cũng như là sắp xếp công việc đi kèm với những lời dặn vệ sinh " cậu nhỏ - cạo hết". Mình chọn thứ 6 vì ít nhất được 2 ngày nghỉ.
Ngày đến tiểu phẩu mình mới đóng tiền, nói thật là lúc vào phòng mổ thì bác sĩ sẽ nói chuyện và hỏi mình đủ thứ để làm mình phân tâm, không chú ý chuyện mổ nhưng không biết có phải do họ phải làm nhanh hay không mà mình thấy rất là đau vì có thể thuốc tê chưa kip thắm...nhưng khi thắm rồi thì ok. Vấn đề không biết có phải liên quan đến chuyện phẩu thuật thường không..mình nghĩ nếu phẩu thuật ở bệnh viện khác, mắc tiền hơn thì chắc sẽ được làm tốt hơn...chắc khoảng 20 phút là xong. " Cậu nhỏ" lúc đó bị sưng và như một cái ống xốp vậy. Mình phải treo ngược lên để không bị sưng phù, cũng như kiêng cử những món như hải sản, bò, rau muống. Phẩu thuật xong cô y tá chỉ đưa mình một tờ giấy ghi khá lá qua loa ...như thay băng vết mổ tại địa phương, ăn uống bình thường ( không hề bảo kiêng kị gì hết, toàn là phải tự biết thôi đó) tắm vết mổ bằng xà bông ngày thứ 4 sau mổ ( điều này là khó nhất, tắm như thế nào, chà xà bông lên vết mổ, tắm nước lạnh hay nóng? xà bông gì? Tắm vết thương có nghĩa là phải thay băng luôn nhưng cái công đoạn mở băng cũng không phải dễ dàng, tùy theo cơ địa của mõi người, có người vết thương còn sưng mà tắm vô không biết sẽ ra sao...) cuối cùng là uống thuốc theo toa và khám bác sĩ nếu thấy bất thường.
Mình nghĩ có lẽ tại mình đi mổ kiểu " bình dân" nên dịch vụ cũng bìn dân. Lẽ ra, bác sĩ phải tư vấn cho mình thật kỹ càng việc vệ sinh sau khi mổ trước mình mổ. Khi mổ xong, thật sự là khá đau, mình chỉ muốn nằm thôi chứ không còn tâm trí mà nghe hướng dẫn. Họ không hướng dẫn gì ngoài kẹp tờ giấy chỉ dẫn như vậy cho mình. Cho nên nếu ai có điều kiện thì có thể tìm hiểu thêm những bệnh viên khác để được chăm sóc tận tình hơn. Vì mình tìm hiểu, thấy cũng chỉ là tiểu phẩu nên không quá lo, đi khám và mổ thông thường nên cũng có những trãi nghiệm nhớ đời.
Tiểu phẩu xong về nhà, dường như là thuốc tê hết tác dụng, khá đau, nhưng mà mình vẫn có thể ngủ được một giấc. Sau đó, thấy bớt đau nhiều, quan trọng là uống thuốc theo toa nửa. Lúc này " cậu nhỏ" được treo ngược lên và bị sưng, mình phải rất cẩn thận mõi khi đi toilet vì không để nước tiểu làm ướt băng hay còn cặn đọng lại trên đầu " cậu nhỏ" có thể gây nhiễm trùng. Mỗi khi đi tiểu, mình luôn mang theo ít bông gòn để lau. Buổi sáng đầu tiên đi thay băng, nhà mình gần Bình Thạnh nên qua bệnh viện Bình Thạnh cho gần. Với lại lúc mổ bác sĩ hỏi nhà ở đâu, rồi kêu qua bệnh viện gần đó thay băng. Cô y tá sẽ đưa cho mình một chén nước thuốc (Povidine) để ngâm cậu nhỏ, ngày đâu tiên, cô ý tá đưa cái chén thuốc cái kêu ngâm đi, rồi đóng cửa, mình cũng không biết phải ngâm thế nào...may là lúc đó có một anh đã thay băng lẩn thứ ba nên chỉ cho mình. Ngâm toàn bộ vết cắt vì để làm mềm chỉ may và băng, cũng như vệ sinh luôn khi vực xung quanh đó. Sau đó, bác sĩ hoặc điều dưỡng nam sẽ đến thay băng, họ sẽ gở bỏ băng củ, miếng băng mới sẽ được tẩm thuốc Povidine, sau đó họ sẽ quấn lại như cũ. Họ hoàn toàn không chạm trực tiếp vào vết mổ vì sẽ rất là đau. Mình nghĩ nên nghĩ nghơi khoảng 4 ngày và thay băng ít nhất 5 ngày trong bênh viện để vừa vô trùng, vừa học cách thay băng để có thể tự thay ở nhà ngày tiếp theo. Tự thay băng thì tiện cho mình hơn vì ví dụ lở đi tiểu bị ướt có thể thay ngay băng mới.
Mình thì chỉ nghĩ nghơi được hai ngày, vào tuần là phải đi làm, hai ngày đầu tiên thì mình phải đi thay băng vào sáng sớm nhưng y tá bảo là rất bận rộn, kêu đi buổi chiều nhưng mình không đi được..Thế là thay lần thứ tư thì mình biết là họ thay băng đến 9g 30 tối nên mình có thể thay khi đi làm về. Nghĩ vậy nên rất mừng. Mình vẫn chưa nghĩ đến chuyện tự thay băng vì phải mua chén nhôm để ngâm, và mình không biết nước thuốc phải pha với nước tinh khiết hay nước thường, thôi đến bệnh viện cho tiện. Ai ngờ, buổi tối là một cô y tá ( không biết có phải là mới ra trường không) vì đeo khẩu trang nên mình cũng không biết bao nhiêu tuổi nhưng mình chắc là lính mới. Khi mình bảo thay băng ở " cậu nhỏ", cô ta kêu nằm xuống là thấy kỳ kỳ rồi, vì phải ngâm thuốc nên làm sao mà nằm ngăm được. Sau đó, cô ấy bắt đầu mở băng mà không cho ngâm gì cả, mình hỏi tại sao không ngâm thuốc, cô ấy bảo" ngâm làm chi, rửa trực tiếp luôn", cô lấy bông gòn, tẩm thuốc và chạm vào vết thương...4 ngày thay băng rất là bình thường, không hề có cảm giác đau...cô chạm vào vết thương làm thấy đau ghê, cũng may là mình thay băng lần thứ 5, ngày đâu tiên mà đưa cô này chắc tè ra quần vì đau...Điều tức cười nhất là lúc cô ta băng vết thương lại. Thứ nhất, cô ta đã mang bao tay rồi, mà mình không hiểu sao cái bao tay cứ bị dính dính, sau này mình mới biết là do cô không ta không dám chạm tay vào. Thứ hai, khi quấn băng, cô ta quấn cao lên, sau đó, gối lại che phủ hết " cậu nhỏ", tôi tức cười quá, hỏi cô ta, quấn thế rồi phải tiểu thế nào...hình như cô ta ngại hơn nửa, thế là phải quấn lại. Sau khi, thay băng xong tôi đi đến một quyết định là phải tự thay băng. Nếu không cần phải ngâm nước thì tự thay băng cho rồi..
Tự thay băng được rồi, tôi vẫn chưa dám tắm vì sợ động vết thương. Đi vô lại bệnh viện bình dân hỏi thì bà cô y tá cũng chỉ nói qua loa, chẳng buồn quan tâm. Ah, nói đến đây mới nhớ, tuy là không tắm vết thương như chỉ dẫn nhưng sau ngày thứ tư thì tôi cũng lau xung quanh cậu nhỏ bằng nước ấm sáng chiều. Đến ngày thứ 7, tôi thấy vết thương cũng tạm ổn, " cậu nhỏ" thì không còn sưng, nên quyết định tắm luôn bằng xà bông COAST mua ở tiệm thuốc Tây. Tôi cũng không phải là lấy xà bông chà lên vết thương, mà chỉ xung quanh đó thôi, sau đó làm nước chảy qua đó. Xong rồi lau khô bằng bông gòn, vệ sinh bằng thuốc Povidine và quấn băng lại. Mệt nhất là lúc đi tiểu, phải thủ sẳn bông gòn để tránh làm ướt, mang theo luôn băng gạt vì nếu bị ướt có cái khác để thay ngay...nói chung là ở nhà thì dễ nhưng đi làm thì hơi bất tiện tí.
1 tuần đầu tiên nên mặt quần rộng, nếu phải mặt quần lót thì chọn size to hơn một tí để thoải mái, vì nếu chật quá có thể gây đau khi mình di chuyển. Một trãi nghiệm đáng nhớ!!!
Nhận xét
Đăng nhận xét