Một Chút Suy Tư Những Ngày Đầu Năm
Sau kỳ nghĩ Tết, mình lại bắt đầu hành trình tìm việc. Đúng là cái cảm giác chờ đợi tìm kiếm quả là rất khó chịu. Đây không phải là lần đầu tiên trãi qua cảm giác này nhưng có lẻ mõi giai đoạn sẽ có những trãi nghiệm khác nhau. Mình nhớ lại đợt tìm việc đầu tiên, cũng kéo dài gần một tháng, nhưng lúc đó không thấy áp lực nhiều, có cảm giác là cứ từ từ mà tìm, việc nhiều mà. Sáng là đi ăn sáng và ngồi luôn ở Tour Le Jous đến trưa vừa tìm việc online, đọc báo vừa đọc sách. Ăn trưa xong thì về nhà ngủ một chút, thức dậy online tí rồi đi tập thể dục trong công viên. Tối thì có thể cafe với bạn bè gì đó. Mới đó mà cũng hơn hai năm rồi còn gì. Nhưng bây giờ thì chắc không được thoải mái như vậy, có tuổi rồi, phải suy nghĩ nhiều hơn, lo cho cuộc sống nữa chứ. Mới ra trường, thiếu tiền còn có thể xin cha mẹ, chứ lớn già đầu còn xin thì đúng là tệ.
Nhưng mà nghĩ lại, thấy con đường sự nghiệp của mình sao sao ah, không có thuận lợi gì cả nếu không nói là có nhiều trắc trở. Chổ đầu tiên thì làm hơn 9 tháng, mình làm hết mình, đi sớm về trể, thời gian dài không biết cảm giác mặt trời lặn là thế nào vì hết giờ là 6g chiều nhưng toàn hết việc lúc 9g. Làm việc mà nhân sự nghĩ liên tục, cuối cùng cũng là một mình một ngựa nhưng ko có một phúc lợi nào ngoài lương chưa tới 4tr. Đặc biệt là chủ ko hề có ý định tăng lương. Bảo hiểm thì trốn ko đóng cho nhân viên, phí phụ vụ lẽ ra phải chia đều thì cũng lấy hết luôn. Nhưng mình vẫn làm hết sức, đến nổi ai cũng đồn là mình lương hơn USD1000 hoặc là có cổ phần trong đó. Mĩa mai thật, nhớ có lần làm về trể gần 9g30 tối, đi chung thang máy với một anh ở bộ phận khác, ổng tự nói luôn mới nghê "lương cao quá mà, phài làm nhiều mới được chứ". Chỉ biết cười trừ, lúc dó có suy nghĩ muốn ném cái bản lương 1tr200 vào mặt hắn và cái mớ phụ cấp đổ xăng, ăn uống. Cầm cự được 9 tháng, thì nghĩ xin vô một cty xúc tiến thương mại đã từng là khách hàng chổ làm củ. Phỏng vấn ba vòng, làm thấy ghê, làm được 2 tuần là chính thức thất nghiệp.
Đến công việc thứ hai, lần này thì thật là mừng vì được làm đúng chuyên ngành học, đã vậy là môi trường nước ngoài. Cảm giác tuyệt vời, giống như là đang loay hoay ở giữa biển thì bắt được cái phao. Nói với bản thân là cũng phải cố gắng hết sức vì không phải lúc nào cũng may mắn vậy. Hơn nữa đã trãi qua những ngày tháng thất nghiệp, đặc biệt là khi đi xin việc lúc mình không có việc, người ta không những ép lương mà còn ép chức vụ. Làm chồ mới cũng vất vả không kém, kinh doanh mà, áp lực kinh khủng vì không đạt doanh số, nhưng chưa hề có ý định nghĩ việc vì môi trường làm việc rất thân thiện. Đồng nghiệp giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng rồi, lần lượt ai cũng nghĩ việc, mình cũng dần rơi vào cảnh một người một ngựa. Đã vậy còn biết thêm là ông GM ghét mình. Điều này là vô cùng vô lý, mình không hề biết là mình đã làm cái gì sai mà ổng lại ghét. Trong sếp trực tiếp thì lại ủng hộ mình. Cũng may là còn có bà sếp, chứ không thì chắc không thể trụ lâu rồi. Sếp đấu tranh để mình lên chức, nói ra chắc không ai tin, chỉ tiêu bán hàng của minh cao hơn cô đồng nghiệp ở vị trí cao hơn mình. Mình phải kinh doanh phòng khách sạn, căn hộ, văn phòng cho thuê, nhiều khi là phải đi tiếp thị bánh cho nhà hàng. Tất nhiên, mình cũng học được rất nhiều điều ở đây, quan trọng là có những người bạn thân, chưa nói đến có một người....
Cuối cùng mình cũng thôi việc với lý do đi du học. Thật ra, mình vẫn chỉ đang luyện thi tiếng Anh nhưng vì phải làm nhiều thứ quá, mình ko thể nào tập trung ôn luyện nên đành nghỉ, Với lại, lúc đó có quá nhiều chuyện xãy ra, mình không còn muốn tiếp tục làm nửa. Nghĩ lại mình không hề hối hận vì lý do nghĩ việc như vậy. Nếu mình có một công việc khác và nghĩ trong lúc cô sếp cần mình thì quả là không hay, cảm giác như phản bội người sếp đã nâng đở và đào tạo mình. Cho nên, nếu chọn lựa lại chắc mình cũng sẽ quyết đinh giống như vậy. Hôm nay có nhiều suy nghĩ vì cũng hơi hơi buồn khi nhận được một email từ chối tuyển mình vì mình đòi vị trí cao hơn họ muốn. Thật ra thì mình cũng không thật sự muốn làm ở đây nhưng mà cái cảm giác bị từ chối thì cũng thấy hơi buồn. Chắc tại có gì đó hơi tự cao nên cũng bị shock...hihihi từ trước giờ chỉ mình từ chối người ta, nên ko thích cảm giác bị từ chối " chảnh quá, chắc bị từ chồi dài dài cho bớt..."
Tãn mạng chút thôi!!! Tiếp tục cố gắng....!
Nhận xét
Đăng nhận xét