Hẹn hò với chính mình (1)
Thời gian gần đây, chắc khởi nguồn từ cái cái chuyến đi Phan Thiết lúc 12h đêm đầy bất ngờ. Rồi tự nhiên một loạt cảm xúc xảy ra cùng với những sự kiện. Nếu nghĩ lại mọi chuyện, thì cái gốc vấn đề vẫn là do bản thân tham ái , vẫn đang nóng lòng muốn tìm một người yêu cho bản thân để thoải lắp sự cô đơn, trống trãi. Có những mong cầu cho những người mới và không ngừng tìm kiếm nên có lẽ vũ trụ hồi đáp bằng 1 loạt các vấn đề để bản thân nhìn lại chính mình, đi tìm bình yên nội tâm. Một số vấn đề khởi lên khiến tâm sao động và bận tâm
Tình cảm
Hiểu rất rõ tình cảm là duyên nợ nhưng bản thân vẫn cố chấp không chịu chấp nhận, mà cứ chủ động tìm kiếm, thăm dò và mong cầu rồi bản thân cũng tự nhận ra. Sau 1 loạt cuộc hẹn hò, đi chơi Phan Thiết, gặp gỡ các đối tượng tìm năng, rồi cũng không tới đâu mà trong chính lúc ấy lại thấy bản thân cô đơn khủng khiếp. Buồn cười nhất là gặp 1 đối tượng có vẻ hợp về mọi thứ để tick the box của bản thân, nhưng thật lòng bản thân cứ cảm thấy nó có điều gì đó ko rõ về đối tượng này, cái cảm giác kết nối tình cảm. Và rồi cũng dấn thân, thử...vì được ăn cả còn ngả về không. Lần đầu quan hệ với một ngừoi mà mình dẫn dắt toàn bộ, chỉ có lý trí, còn đối phương thì vồ vập kiểu thiếu từ rất lâu, sau đó thì im bặt mấy tuần và chắc im cho tới khi nào mình chủ động lên tiếng. Một trải nghiệm đáng nhớ vì giúp bản thân tìm ra đáp án. Không biết có phải do follow quá nhiều cặp đôi hạnh phúc mà bản thân nông nóng vậy. Và phải tự nhắc mình rằng, không ai đột nhiên xuất hiện thì hợp hết mọi quy chuẩn của bản thân, tất cả đều là hành trình cùng nhau xây dựng để hướng đến sự hoà hợp.
Sự nghiệp
Đang ở vị trí cũng được xem là mơ ước của bản thân bao lâu nay với bao nỗ lực trong hơn 15 năm đi làm, chuyển qua các vị trí với nhiều công ty. Tự nhiên, chứng kiến sự thay đổi, biến động, bất định của mọi thứ xung quanh làm bản thân tự nhiên mông lung, có phần lo lắng và tự vấn về câu " what next" . Không biết có phải đang chuẩn bị bước vào giai đoạn khủng hoảng tuổi trung niên chăng.
Ngày hôm qua, khi kết học phần I'am curious (hành vi mà bản thân mình yếu nhất, bản năng luôn), mình đã nói môt thông điệp kết bài cho lớp nhưng cũng là cho chính bản thân mình.
"Cố chủ tich FPT, chú Tiến có nói một thông điệp, thời của chú họ 1 lần là xài cả đời nhưng bây giờ nó không còn đúng nữa, chúng ta phải học liên tục và chúng ta có cụm từ - life long learning"
" Chúng ta hãy bỏ qua label của chính mình kinh nghiệm, kiến thức , địa vị...để kiếu kỳ hơn, đặt câu hỏi và không ngừng cải tiến"
Mình nghĩ những năm tháng tiếp theo là sự xây dựng tiếp theo trên hành trình phát triển, đúng với câu " one eye in present and one eye in future"
Mỗi ngày tích góp 1 ít thì sau một thời gian cũng xem như là phát triển thay vì là không làm gì.
Sứ mệnh
Gần đây, có những ca tự tử ở shopping mall, những cái chết bất ngờ do đột quỵ bị trẻ hoá, hay chính chị gái mình cũng thốt lên câu nói " quỹ thời gian không còn nhiều". Vì là một Phật tử nên bản thân cũng hiểu 2 chữ vô thường, sinh lão bệnh tử...có lần mình bị mất ngủ gần 1 tháng vì sự việc này. Hay tâm khởi lên những suy nghĩ về cái chết , rồi tự mình bất an. Trước khi đi Hà Nội, trong lòng cũng khá ngỗn ngang và thật là không muốn đi đâu, nhưng rồi mình đọc lại quyển sách về ông Ove (ông lão đang muốn tự tử khi bà vợ - nguồn vui duy nhất của cuộc đời ông mất đi) đang chuẩn bị tự tử. Rồi tự nhiên , hay tin chú Hoàng Nam Tiến đột ngột ra đi khi do đột quỵ. Rồi mình lại đọc được những chia sẻ của một tiktoker Max Zhao Healing, bài viết nào cũng như nói cho chính mối quan tâm của mình
" Cô đơn không đáng sợ, đáng sợ là chưa từng học cách sống cùng chính mình" "Ngồi xuống đi, nói chuyện với chính mình một chút"
"Cô đơn không phải vì thiếu người đi cùng. Mà bởi trong sâu thẩm tâm hồn, có những nỗi đau, những trăn trở, chỉ chính bạn mới hiểu- và phải tự mình gánh lấy.
Học theo lời Phật " Tĩnh tâm - giữ niệm"
@Mất ngủ đêm khuya?
Đừng vội cáu.
Hãy pha 1 ly trà ấm hay sữa nóng.
Ngồi bên cửa sổ, lắng nghe nhịp tim và hơi thở của chính mình.
Đó là âm thâm trung thực nhất, chỉ thuộc về bạn
@Lòng rối như tơ vò
Đừng vội tìm ngừoi than thở
Mở phone hoặc lấy 1 quyển sổ viết ra hết những điều đang quấy nhiễu tâm trí. Dù ngớ ngẩn, dù lộn xộn, cứ viết. Viết xong, lòng sẽ nhẹ hơn
@Cuối tuần rãnh rỗi
Đừng lắp đầy bằng những cuộc xã giao vô nghĩa
Hãy đọc 1 cuốn sách mà bạn luôn định đọc, nghe một bản nhạc cũ hoặc đơn gỉan là ngồi yên 5 phút- không điện thoại, không phim ảnh, để mặt cho suy nghĩ trôi quan như mây trời
Chìa khoá nằm ở một câu " Ngồi yên với chính mình" và điều kỳ diệu sẽ xãy ra
Khi bạn không còn trốn chạy sự yên tĩnh, khi bạn dám đối diện với chính mình, tảng đá cô đơn ấy bắt đầu tan chảy -trở nên mềm mại và ấm áp. Nó không còn là gánh nặng mà trở thành một kén êm đềm ôm ấp bạn=> nãy lên sự bình an sâu sắc
Bởi vì bạn đang thực hiện cuộc hoà giải quan trọng nhất trong đời - với chính mình
"Bạn bè có thể rời đi, người thương có thể quay lưng, cha mẹ cũng sẽ già đi...cuối cùng trên con đường dài của đời người sẽ có những đoạn - bạn buột phải đi 1 mình. Và cô đơn - chính là người bạn đồng hành âm thầm ấy, luôn bên bạn chưa từng rời xa.
=> Ngọn đèn soi sáng con đường bạn tìm kiếm bấy lâu nay - thật ra vẫn luôn nằm trong tim bạn
Khi nào con người mới thật sự ngộ ra?
Là khi bạn yêu sai người, lấy nhầm vợ/chồng, mắc một căn bệnh lớn, làm ăn thất bại, trải qua sinh ly tử biệt, hay bị người thân thiết nhất phản bội. Chính những cú sốc ấy khiến bạn hiểu ra sự vô thường của kiếp người
=> Đó là bài kiểm tra của số phận
=> Là cơn " đại nạn" buột phải vượt qua
Bởi tất cả ai ngộ ra chân lý, đều có lúc tưởng chừng không thể cứu nỗi chính mình
" Tâm không chết thì đạo không sinh. Thân không khổ thì phúc chẳng dày". " Không một lời khuyên nào trên đời đủ sức làm bạn bừng tỉnh"
Vô thường mới là bình thường
Cái bạn có được thường là may mắn => Cái bạn mất đi...mới thật sự là cuộc sống.
"Đã không trốn được, thì hãy cách an vui
Chưa đến " tịnh độ", thì hãy giữ lòng trong sạch
Chưa như mong đợi, thì hãy học cách buông bỏ.
Ngoài sinh tử thì tất cả chỉ là vết xước.
...
" Dùng ánh sáng của mình - soi đường cho người khác
Dùng sự tỉnh thức của mình - lay động những tâm hồn còn đang mờ mịt"
Nhận xét
Đăng nhận xét