A NEW DAY HAS COME

Thế là cũng hơn một tuần kể từ ngày mình bắt đầu một công việc mới như là một nhân viên kinh doanh cho một hệ thống nhà hàng “ fine dining” tại Sài Gòn. Ban đầu mình cứ nghĩ là làm việc văn phòng và sẽ được hưởng nhưng chế độ vốn có của một nhân viên văn phòng. Nhưng ko, về mọi thứ thì đều giống như một nhân viên văn phòng chỉ có một điều khác là tôi không được nghĩ cuối tuần mà sẽ nghĩ bất kì ngày nào trong tuần. Cái này thì giống như những nhân viên phục vụ.

Cuối củng thỉ tôi đã có một quyết định dứt khoát cho sự nghiệp của mình. Tôi vốn đang làm hồ sơ để chuẫn bị đi Singapore làm việc nhưng không biết sao, giấy tờ thì đã đầy đủ mà chính phủ lại im lặng, ko nói gì cả, củng chẳng biết là mình fail or pass, hỏi tới thì chỉ đc nghe trả lời “ just wait”. Nhưng một tháng cho việc chờ đợi thì có lẽ là quá lâu, và cuối cùng thì tôi quyết định ko chờ nửa, phải đi làm thôi.

Nhiều khi tôi nghĩ, ko biết có phải mọi chuyện đã đc sắp đặt từ trc hay không, tôi đã trải qua 2 tháng tìm việc, cũng phỏng vấn, cũng từ chối, cũng đi làm, rồi thấy ko hợp rồi lại từ bỏ. Rổi việc đi Singapore, ông tôi lại bệnh rồi tôi đã về quê để chăm sóc ông trong lúc chờ giấy tờ. Ông đã có những giây phút rất nguy kịch nhưng tấc cả giống như một kỳ tích, ông hổi phục dần dần và khi tôi đc nhân đi làm thì ông đã khỏe hẳn và có thể ở nhà một mình thay vì phãi có người trông nôm, xem chừng như cách đây vài tháng. Nói tới ông thì tôi cũng thấy tức cười, nhiều khi tôi thấy có lúc ông ko mấy vui khi thấy tui ở cạnh ông nhưng rồi tui cũng hiều tại sao.

Ngày tôi báo cho ông biết là tôi sẽ về Sài Gòn làm việc thì ông xúc đông hẵn, ông nói rằng “ con ở nhà ông ngoại cũng vui, mà con được đi làm ông ngoại còn vui hơn, ông sợ người ta nói con bị đuổi….” Nói tới đây tui mới thấy rằng, thật sự suy nghị cũa ông sẽ nhế nếu ông thấy một ai đó trong hoàn cảnh của tôi, đi học ở nước ngoải mà ko đi làm, ở nhà. Cái này phãi dùng câu “ Suy bụng ta bụng mình, chính xác là như thế”.

Bây giờ nói về công việc mới của tôi. Sếp tôi là một người Bến Tre, cũng miền Tây như tui nên dường như có một tình cảm đặt biệt cho người cùng quê. Tui đc tuyển vào để chuyên về phần outsales. Nhưng vì tuyện 2 người, người thì có việc ko đi làm đc, cô ấy phải đi trể 1 tuần nên tui phải chờ cô ấy đễ được huấn luyện cùng nhau. Nhưng tôi cũng ko đề mình free một cách vô tich sự mà tìm hiểu rất nhiều về những chính sách sales của cty, sản phẩm và nhửng việc khác.

Cái này không biết có phải may mắn hay trùng hơp, tôi vừa đi làm thì một người bạn từ cty Event củ bên M’asia sẻ tố chức conference tại Sài Gòn và muốn tôi giới thiệu một nhà hàng fine dining với những món ăn và cung cách phục vụ mang đậm chất Việt Nam. Thế là cơ hội đã đến. tôi promote nhà hàng cũa mình ngay. Đây có thể nói là first target của tôi. Tôi đang cố hết sức cho phi vụ này. Thêm một điều trùng hợp nửa là nó muôn xem xét thực tế nhà hàng và sẽ sang Sài Gòn, thì cũng trong khoãng thời gian này nhà hàng có tiệc Wine Tasting, mời nhửng doanh nhân nổi tiếng trong và ngoài nước tới dự, thế là bạn tui đc mời và tôi cũng sẽ tham dự.

Từ trước tới giờ, xem phim cũng có, dự cũng có nhưng chưa bao giờ tui thật sự thấy mình đc hòa mình vào không khí của giới thương lưu như lúc này. Lúc nhỏ tôi luôn ao ước như thế và bây giờ tôi đang tiến đến gần hơn với ước mơ của mình. Nhưng không biết sao tôi lại thấy một áp lực lạ lạ, mình sẽ nói gì với họ? Mình sẽ giao tiếp ra sao với họ? Họ không phải là những người bình thường vì thế…!

Cty của tôi thì okk về rất nhiều mặt nhưng chỉ có một điều duy nhất tui thấy khó chịu là cả phòng sales ngồi chung với nhau, sếp lớn, sếp nhỏ điều ngồi trong 1 phòng như thế, mà tầm nhìn của họ thì lại hướng thẳng về bàn làm việc của tôi. Thât là khó chịu. Đã vậy, cái máy vi tính thì không đc vào mạng nhiều, trang web có hình ảnh nhiều cũng ko xem được, thậm chí trang web của cty mình, cũng ko xem đc. Crazy quá đi! Đúng là ko có gì tốt hoàn hảo. Nhưng tôi đã quyết định rồi, đây là con đường mình đi nên tôi sẽ phải try my best to achieve the best….cố gắng hết mình thôi.

Trong lúc rảnh tôi đã đọc quyển sách “ DARE TO WIN” “ DÁM THÀNH CÔNG”. Tôi bắt đầu nhận ra đâu là điểm yếu của mình và tôi đang thay đổi mình, thay đổi thái độ của mình. Mà sáng nay tự nhiên nhận đc tin nhắn của chú rằng khách sạn 5 sao Park Hyatt đang tuyển Sales Coordinator. Nhưng tôi nghĩ rằng nếu chưa có kinh nghiệm thì mình cũng sẽ loay hoay mãi. Tôi sẽ tập trung cho những gi mình đang làm và phải phát huy tốt nhất.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến