Thế là đã hết 6 tháng của năm 2020 với những sự kiện lớn diễn ra. Lớn nhất là đại dịch Co-vid 19 toàn cầu đã thay đổi toàn thế giới trong cách sống và cách nghĩ. Từ sau chiến tranh, có lẻ đây là đầu tiên người ta chứng những cái chết hàng loạt, những ngày tháng cách ly xã hội đã khiến những trung tâm kinh tế, giải trí như Saigon trở nên vắng lặng đến đáng sợ, hàng quán đóng cửa, người dân tập trung trong nhà. Ngành nhà hàng khách sạn là chịu ảnh hưởng nặng nề nhất, đóng cửa, cho nhân viên thôi việc hay làm không lương.
Có nhiều người nói tôi may mắn đã chuyển ra nghành khác. May mắn là có thật nhưng cũng là vì tôi nhìn ra con đường phát triển cho mình nên mới quyết tâm chuyển. Rõ ràng, không ai biết 2 năm sau cơn đại dịch xuất hiện. Qua đây mới thấy, con người mãi yếu đuối trước thiên nhiên, chỉ cần 1 cơn đại dịch, thiên nhiên đã có thể tự hồi phục những ô nhiễm do con người gây ra.
Bản thân tôi, nếu giai đoạn cuối năm 2019 đánh dấu bước ngoặc giải phóng về nhận thức hơn 33 năm trong con người tôi. Thì năm 2020 là năm tôi thể hiện hết mình, năng lượng và sự sáng tạo. Điều này xãy ra khi sếp tôi nghỉ việc cho vị trí cao hơn và tôi bước lên vào vị trí và trách nhiệm mới. Sếp tôi rất giỏi và ai cũng sợ phải tiếp nối những thành tựu của cô ấy và tôi cũng vậy. Nhưng có 2 câu sếp nói làm hành trang cho tôi cho dù mình ở vị trí nào:
- Điều 1: bạn làm việc cho ai? Hãy làm việc vì giá trị của bản thân và lợi ích chung của công ty. Bạn không làm việc để làm hài lòng sếp bạn hay Tổng GĐ công ty. Điều này giúp bạn luôn tìm kiếm những sáng kiến mới để đạt được kết quả tốt nhất.
- Điều 2: đừng tìm kiếm sự hoàn hảo trong những việc mình làm. Hãy làm hết sức, lắng nghe feedback của người khác và cải tiến cho những lần sau nếu lần đầu còn thiếu sót. Và hãy nhớ #TogetherUnstoppable tận dụng sức mạnh của tâp thể bạn sẽ đạt được nhiều điều to lớn hơn
Và thế là sau khi sếp rời đi, tôi cũng không có gì phải nao núng, cứ làm việc với phương châm đề ra. Tôi đã ready cho vị trí mới. Đến đây tôi chợt nhớ lại câu chuyện trong quyển sách " bí mật của sự may mắn". Hạt giống may mắn rơi xuống khắp nơi, nhưng chỉ có những người đã chuẩn bị sẵn sàng thì mới đón được và nảy mầm. Nếu bình thường tôi không chủ động, không cố gắng hoàn thiện mỗi ngày thì có lẽ khi cơ hội tới thì tôi cũng chưa ready được.
Có 1 số điều khiến tôi suy nghĩ về bản thân mình trong mấy tuần vừa qua, đặc biệt là tuần rồi. Có những câu nói của sếp và đồng nghiệp:
1. Cứ khuyên tôi nghỉ nghơi. Không làm việc cuối tuần. Đừng gây áp lực cho bản thân. Bản thân sếp thì luôn nhẹ nhàng và support tôi hết
2. Một anh đồng nghiệp làm chung: tôi excited bao nhiêu khi làm xong project này và chuẩn bị cho project mới..thì anh trong mệt mõi và nói với tôi thứ 6 rồi em
3. Nhân viên của tôi: mong muốn được tự do hơn trong công việc, không bị quản lý.
4. Bản thân tôi: dường như tôi bị ám ảnh bởi câu chuyện của sếp củ khi qua cty mới:" những gì mình làm, mình nhanh như thế nào mình chỉ mới đạt 5 điểm/10 điểm thôi hay một bạn đồng nghiệp rất giỏi bên Sing bảo là 3 tháng đầu ở cty mới, ngày nào anh ấy cũng muốn bỏ cuộc vì mọi người quá nhanh và gioỉ.
Tôi không biết có phải năng lượng lan toả của tôi đang quá mức đối với mọi người xung quanh vì bản thân cũng ảnh hưởng bởi câu chuyện của sếp. Có thể tôi quá aggressive và đang push mọi người nhiều quá. Tôi bị feedback là bossy khi viết email trong khi bản thân thì không hề có ý như thế.
Ngày xưa tôi nổ lực vì sợ người ta đánh giá mình không đủ năng lực và điều này dẫn đến sự thiếu tự tin khi có việc gì xãy đến. Tôi hay mất bình tĩnh. Và lúc này, feedback mà tôi nhận được của mọi người là cần tự tin hơn, strong hơn để moving forward.
Nhưng bây giờ tôi nổ lực vì tôi thấy thích công việc và sự ảnh hưởng của công việc của mình đến với mọi người. Lúc này, không biết là mình có bị over hay không.
Đúng là làm lãnh đạo không hề đơn giản, mình phải đương đầu với nhiều bên và sự cân bằng là quan trọng. Bây giờ, nếu đào tạo về khoá leadership thì chắc có chiều sâu hơn nhiều vì bản thân mình trãi nghiệm.
Nhận xét
Đăng nhận xét