Đây là kỳ nghỉ Lễ dài nhất sau Tết vì tôi kết hợp 3 ngày Lễ cộng với 2 ngày phép. Ban đầu, tôi không định nghỉ nhiều như thế nhưng nghĩ lại nếu muốn làm việc thì work from home, có thể check email các kiểu với cái laptop của công ty. Thế là nghỉ thôi.


Mới đó mà cũng gần 3 tháng (2/02 – 02/5) kể từ ngày chuyển hẳn ra 1 công ty corporate từ môi trường khách sạn. Tuy chỉ mới 3 tháng nhưng tôi có cảm giác mình làm nhiều thứ và trãi qua thời gian dài rồi vì có khá nhiều hoạt động diễn ra trong thời gian này. Đối với 1 người mới, việc tạo ấn tượng tốt khi gia nhập công ty là điều quan trọng. Tôi cảm giác như mình không cần phải tìm cơ hội mà có quá nhiều cơ hội đến để mình thể hiện bản thân.


Tháng đầu tiên thì chuẩn bị cho HR Workshop. Là nhân viên HR nhưng đây là lần đầu tiên tôi được làm việc trong một đông nhân sự như vậy. Ngạc nhiên hơn, là mọi thứ khá chuyên nghiệp và nghiêm túc trong việc làm việc với các nhánh nhỏ của HR. Tôi tư nhiên là nắm vị trị đồng tổ chức mặc dù bản thân là đứa dễ follow và cực kỳ ghét tổ chức. Một trãi nghiệm mới khi phải làm từ khâu chọn venue tổ chức. Chọn venue cũng không hề dễ dàng vì trước đây tôi làm trong môi trường khách sạn 5 sao nên mọi thứ là có sẵn. Bây giờ phải đi lấy báo giá hơn chục nơi, rồi khảo sát 3 nơi cuối cùng. Nhưng đến phút cuối thì chọn 1 nơi nằm ngoài kế hoạch. Thế là xong phần venue. Đến đây thì tôi lại thấy buồn cười về phong cách dịch vụ của nhân viên banquet. Nếu đối với khách sạn 5 sao thì khách hàng là thượng đế. Yêu cầu là có hoặc ít nhất mình cũng thấy được sự nổ lực của họ trong việc thực hiện công việc khách yêu cầu. Tôi nhớ mình đã ngạc nhiên đến khó chịu khi đi khảo sát khu Resort Phương Nam ở Bình Dương. Mình gọi điện trước để hẹn bạn nhân  viên kinh doanh về việc đi khảo sát, bạn trả lời hết sức nhanh gọn “ Thì anh cứ xuống đi, rồi gặp”, và cúp máy. Hơi shock tí nhưng không sao cả. Khi đến nơi, gọi cho bạn nhân viên đó, bạn ra đón mình lúc 9g sáng với khuôn mặt như mới ngủ dậy và đặt biệt 1 điều là bạn không cười (điều tối kỵ trong nghành dịch vụ). Bạn dẫn tôi đến phòng họp và giới thiệu “đây là phòng họp của anh” và hết. Bạn thậm chí không mở đèn mặc dù không gian khá tối. Tôi phải yêu cầu bạn mở đèn lên, rồi tôi hỏi 1 loạt câu hỏi và đôi khi tôi phải tự đưa ra câu trả lời và gợi ý câu trả lời. Tôi có thấy 4 cây cột to trong phòng họp nên hỏi bạn là ngồi bị chắn thì cách set up nào khác không và


Bạn trả lời “không”.
             Tôi hỏi tiếp là có bàn nhỏ hơn không?


Bạn bảo “có”,
             Tôi: “kích thước bao nhiêu và có sẵn ở đây không”?


Bạn: “ nói kích thước và bảo không có sẵn”
             Tôi: nhìn 1 khu nhà hàng lớn có rất nhiều khu nên mới hỏi bạn là sẽ ăn trưa ở đâu


Bạn: “ ở đâu cũng được”
Tôi thắc mắc không biết bạn có sắp nghỉ không hay do bạn có quá nhiều khách hàng nên không cần khách. Tôi đã không dám lấy chuẩn nhân viên 5 sao để so sánh nhưng quả thực là khó chấp nhận. Tại sao đối với những người tổ chức, họ đặt biệt chú ý đến thái độ và cách giao tiếp của nhân viên. Vì chỉ đang giai đoạn tìm hiểu mà họ còn có thái độ như thế, khi mà vào hội nghị nếu có phát sinh gì thì đừng hy vọng sẽ được hỗ trợ nhiệt tình. Đối với ban tổ chức là bất lợi. Đi qua du lịch Tre Việt thậm chí còn tệ hơn, họ không có nhân viên kinh doanh mà chỉ là tiếp tân. Khi đến nơi, tôi được 1 bạn khác dẫn đi xem và đúng nghĩa là dẫn đi xem. Mọi thắc mắc hãy liên hệ bạn lễ tân. Tôi nhớ nhất hỏi bạn về flipchart. Bạn trả lời “chỉ có duy nhất 1 flip chart, và những thứ khác như giấy, bút thì khách phải tự chuẩn bị, nếu muốn thêm thì tự thuê và mang vô”. Đúng là trãi nghiệm tuyệt vời. Cuối cùng thì cũng chọn được 1 nơi đáp ứng được yêu cầu: không gian xanh, xa trung tâm, không gian mở và quan trọng là không quá đắc tiền.


Đối với tôi, khá áp lực cho lần chuẩn bị này vì nó là ấn tượng đầu tiên của mọi người dành cho tôi. Nên không thể có bất kỳ sơ suất gì. Tuy nhiên, cũng khá tự tin với kinh nghiệp làm banquet nên tôi đã chủ quan ở phần báo giá. Ăn trưa 2 buổi mà tôi quên nhân lên 2, thế là báo giá bị sót và chỉ phát hiện khi nhận được hợp đồng. Đúng là lỗi vớ vẩn.
Xong phần venue, tới ngay đến phần nội dung chương trình và chuẩn bị slide powerpoint để trình bày. Tôi làm xong, show cho Manager xem. Thế là nhận ngay đóng góp phải làm lại vì không đẹp lắm. Chỉ góp ý nhẹ thôi nhưng tôi biết là phải làm lại nhiều thứ và đầu tư nhiều hơn về công sức. Cuối cùng, thì cũng xong silde. Tới mua quà làm quà tặng cho các hoạt động. Thế là phải bỏ gian tìm để chọn những món đồ không đắc nhưng cũng không quá tệ. Xong hết mọi thứ, tự nhiên phải đặt cọc 50% trong khi ban đầu thì không nói phần này. Tôi buột phải tự giải quyết luôn vì không muốn làm phiền cấp trên những việc này.


Có 2 việc tôi đã phải cố cho bằng được là đi mua laser pointer và tải nhạc chờ lúc 12h đêm. Đúng là phải cám ơn thời gian được tôi luyện tại khách sạn. Phải làm cho ra bằng được kết quả.
Kế tiếp là làm tiệc chia tay Tổng GĐ, lần này là 3 người làm chung trong 1 nhóm. Tôi vẫn ám ảnh phần thiết kế backdrop và dựng video lúc còn làm khách sạn. Nhưng cuối cùng cũng không thoát được. Nhưng mà thật ra khi mình nghĩ về kết quả và quan trọng hơn là người được nhận sản phẩm sẽ như thế nào, bản thân sẽ có thêm động lực để làm. Tiệc chia tay là 1 cơ hội lớn để tôi tiếp xúc với nhóm lãnh đạo công ty. Buổi tiệc này chỉ mời những lãnh đạo và trưởng phòng thôi chứ không phải toàn bộ nhân viên. Việc tôi làm gia là với vai trò Ban tổ chức không phải khách mời. Thật ra, ngay khi thấy tôi có mặt tại buổi tiệc có người hỏi ngay tiệc này mời đối tượng nào. Cũng đúng là 1 đứa mới vô như tôi, cũng không phải hàng trưởng phòng thì gây thắc mắc cũng đúng. Tôi làm MC của chương trình và thế là mọi người nhớ đến tôi như 1 MC hay là “party boy”. Ấn tượng nhất là phần hỏi đáp về ông GM, tôi nghĩ ra nhiều câu buồn cười không chịu được. Chốt lại là phần video. Buổi tiệc kết thúc tôi cũng nhận được nhiều phản hồi tốt về khâu tổ chức.  


 Cuối cùng là training 1 tuần với thành viên Ban Giám Đốc, tôi công nhận là bản thân có nhiều cơ hội thật. Học chung với họ, chung nhóm làm việc…tạo network tốt hơn sau này. Đối với người mới, quả thật là cơ hội vàng. Mà thú vị nhất tôi đang đọc về hồi ký của Cố thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu, và 1 phần trong bài học là phân tích Leadership style của ông ấy. Tôi phát biểu đầy tự tin với thật nhiều tư liệu quan trọng. Thật ra tôi chưa đọc hết, mới khoảng 40% thôi, nhưng quan trọng là tôi cung cấp những thông tin thú vị về ông ấy mà ít người biết nếu không đọc quyển hồi ký ấy. Cô bạn học chung người Hàn Quốc bảo là sẽ tìm đọc vì thấy tôi giới thiệu hay quá. Và sau lớp học, tôi mới biết là tại lớp Leadership phải được học hoài ở những level khác nhau. Tôi thật sự bị ấn tượng bởi sự sáng tạo của nhóm lãnh đạo. Họ tóm tắt mọi thứ qua tranh vẽ thật ngoạn mục. Tôi phải học ở họ về điều này cũng như sự vui nhộn của họ trong lớp học.
Quan trọng hơn là lớp về kỹ năng đào tạo, nếu lớp trước tôi đươc học là chuẩn bị và cách thức như thế nào thì đối với lớp này có 3 điểm quan trọng mà tôi thu hoạch được cho bản thân như sau:


1. Có các loại tính cách Parent – Adult – Child, học xong tôi lý giải được tính cách của người đó do đâu mà hành xử như thế. Đặc biệt, làm sao để có lối cư xử như Adult (Người trưởng thành). Hay nhất là cách xử lý với những đối tượng học viên “ cá biệt”
2. Ngôn ngử cơ thể, bản thân phải đều phối tay, cách đứng và ánh mắt như thế nào cho phù hợp
3. Làm sao để giữ bình tĩnh khi bị những ý kiến trái chiều công kích  


Sau khi kết thúc 1 tuần học tập, tôi đi Quy Nhơn chơi ngay và luôn. Đến đây thì nói thêm về phần chuẩn bị mua dụng cụ cho lớp training. Tôi nhận ra là lớp học cho leadership là cho họ hoạt động liên tục và chính trong những hoạt động ấy, họ sẽ nhận ra những bài học quan trọng cho mình. Để chuẩn bị cho những hoạt động này, tôi đã phải lặn lội đi mua những món đồ hiếm. Tôi như lục tung cả thành phố lên vậy. Thậm chí mua chocolate làm phần thưởng cũng là loại hàng hiếm.
Tiếp vụ chuyến đi Quy Nhơn cũng không kém phần thú vị, tôi phải đi máy bay ra Tuy Hòa trước để tham gia với mọi người. Họ thì đi xe ô tô nhưng nói thật là tôi thấy may mắn vì đi máy bay nếu không cộng với chuyến về ngồi xe chắc là nằm luôn ngày thứ 2 khỏi đi làm. Chuyến đi cũng vừa vui vừa mệt. Vui vì gặp những con người rất thú vị
  • Bác tài xế xe. Anh ấy có giọng Bắc chuẩn như chú Ngạn của Thúy Nga, anh hay kể chuyện ma, nhưng hay nhất là những chuyện về đạo công giáo. Anh ấy có sự hiểu biết khá sâu sắc về Công giáo cũng như Phật giáo. Tuy là đạo thiên chúa, như anh ta vẫn vào chùa thấp nhang với lý giải rất hợp lý về tinh thần tôn giáo. Ông ấy đúng là có cái miệng khủng khiếp với tài ăn nói. Bị công an thổi 2 lần vì chạy quá tốc độ mà ổng nói như đúng rồi và thoát luôn mới ghê. Và cũng cái miệng ấy mà anh ta quen nhiều cô bồ và mắng chửi họ qua điện thoại. Đây là điều tôi khó chịu vì ồn ào. Ngoài ra, anh ngáy khi ngủ cũng khủng khiếp lắm. Tôi không ngủ được cả đêm vì ngủ chung phòng. May là đã chọn nằm ở dưới đất rồi đó.
  • Gặp 1 sư thầy, nhìn bên ngoài thì tôi không có thiện cảm lắm nhưng mà thầy nói rất đúng. Tôi vẫn giữ thái độ bình thãn khi đối đáp với thầy. Thật ra, lắng nghe là điểm mạnh mà.
Sau lễ sẽ bước vào 1 cuộc chiến mới. Nhưng nói chung là thế nào thì cũng phải đi xuyên qua và học thôi.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến