You are paid to do this!


Hôm nay là ngày học cuối cùng của môn tài chính quốc tế, được nghỉ buổi chiều thế là về nhà ngủ và relax cho đã vì tuần sau là môt cuộc chiến kinh khủng. Có những giai đoạn, hay tình huống thật sự nếu bản thân không thật sự trãi qua thì dù có đọc bao nhiêu là sách vở cũng không cảm nhận được hết. Mấy tháng trước, tôi muốn nghỉ việc ngay lập tức vì theo tôi là không thể chấp nhận được thể loại sếp như thế, cái kiểu như thế... muốn cầm tờ đơn quăng luôn. Thế là phỏng vấn vài chổ, lương cao gần gấp đôi, chức cao..nhưng cuối cùng tôi vẫn ở lại và không đi. Thế rồi tôi bắt đâu nhận ra vài chân lý sống, quan trọng nhất là động lực để phấn đấu tiếp trong công việc.

Sếp tôi đã thay đổi, mọi thứ tốt hơn?? Không, không có gì thay đổi, công việc vẫn nhiều, sếp bực thì vẫn chưỉ như thường...nhưng cái qian trọng là tôi thay đổi về nhận thức của mình. Nếu trước đây, tôi hụt hẫng khi không ai giúp, thất vọng vì cách hành xử của sếp...trước đây khi tôi làm việc gì tôi có cảm giác như mình đang làm điều này vì sếp, vì công ty... và có thể quan điểm đó dẫn đến một loạt vấn đề về cảm xúc cá nhân. Bên cạnh đó, có một số yêu tố bên ngoaì như viêc học quá cực.. thức khuya làm tôi dễ bực mình. Điều này góp phần vào việc tôi không chiụ nộỉ sếp trong cách cư xử. Giai đoạn đã qua thât kinh khủng, chán nản, mất động lực làm việc.. muốn nghỉ để đi du lịch, refresh bản thân. Nhưng khi bắt đầu chuẩn bị nghỉ thì một loạt câu hỏi cũng đến " nghỉ rồi, tiền học, tiền nhà, tiền sinh hoạt....ai lo? Chuyển công viêc khác, công ty mới, chức vụ mới, liệu có đủ thời gian để lo cho việc học...sếp mới và đồng nghiệp sẽ tốt hơn ở đây? Được xin nghỉ phép thường xuyên để học bài thi?.....Bắt đầu vật vã vì không thể nghỉ làm được. Dần dần tôi bẳt đầu nhận ra là, tôi cũng cần công việc này. Nhưng tôi nghỉ, điều quan trọng nhẩt tôi nhận ra là " tôi không công hiến, hay làm việc vì bất kỳ điều gì cao cả cho công ty. Vấn đề là tôi được trả tiền để làm và đấy là công việc phải làm. That's it. Nếu tôi cảm thấy tôi được trả không xứng thì tìm chổ khác để được trả cao hơn."

Thật sự, khi thông suốt vấn đề, tôi thấy mọi thứ thật bình thường và đơn giản. Vi dụ, hôm vừa rồi, phải dịch tài liệu cho training, vì không thông nhất vào thứ 6 mà lại làm vào sáng thứ 2 - ngày diễn ra training. Mọi sự thống nhất lại kết thúc 12 giờ và tài liệu phải chuẩn bị sẵn sàng cho 2 giờ cho training. Thế là tôi không kịp ăn trưa và làm một mạch cho xong. Mọi người thì đi ăn hết, còn tôi môt mình làm. Nếu là trước đây, tôi sẽ hụt hẫng vì không ai care tôi,...nhưng không, tôi lại thấy bình thường và tâp trung cao độ để làm, thậm chi ko ăn trưa vi đó là công việc của tôi, nhiệm vụ tôi chưa hoàn thành, thì phải làm...Bây giờ khi đối mặt với điều gì khó, cái đầu tiên tôi nghĩ là giải quyết thế nào thay vì là tại sao cứ phải là minh giải quyết...câu nói đơn giản để remind bản thân mà tôi thấy hiệu quả " you are paid to do this". 




Nhận xét

Bài đăng phổ biến