Think about future....!


Mình nghĩ cũng đã lâu rổi mình không viết blog, ko có lý do gì ngoài việc quá bận rộn với công việc và cũng như nhiều thứ khác mà mình ko có thời gian và cũng khá lười mõi khi đụng tới laptop. Vả lại lúc đó cũng không có internet ở nhà…..nói chung là rất nhiều lý do.

Không biết mình nên bắt đầu từ đâu, vì thật sự mà nói có rất nhiều chuyện đã xảy ra trong gần 3 tháng qua. Cái vụ doạn nhà từ Mentary đến Wangsa Maju cũng có nhiểu chuyện xảy ra, nhưng mà thôi, khi nào có thời gian mình sẽ viết riêng cho phần đó. Bây giờ là nói vể công viêc tại console sau cái event 20th Video Urology.

Lần đầu tiên mỉnh thật sự experience một sự kiện lớn như thế và mình là một trong những organizer. Preparation thì cũng ok nhưng cũng stress kinh khũng. Nhưng mình nghị onsite còn có nhiều thứ funny và cũng stress ko kém.

Nhiệm vụ đầu tiên cũng mình là Meet and Greet international invited speakers and moderators. Thật ra con việc này cũng có mục đích riệng của nó. Có một vài thông tin mình cần phải thông báo cho học biết nhưng một điều cực kỳ quan trọng là their presentation slides bởi vì nếu mình có được sớm, mình sẽ có thời gian để chuẩn bị và kiểm tra. Bây giờ thì minh mới hình dung hết sự quan trọng của việc đó during onsite.

Mà mình cũng không ngờ mình làm khá tốt dù là lần đầu tiên Meet and Greet, minh nghĩ cũng may mắn là mình thuộc type người khá friendly and like to meet and talk with people bời vậy mình vào cuộc khá tự nhiên. Ban đầu mình cứ hỉnh dung không biết sẽ handle it như thế nào, vả mỉnh cũng ít khi làm gi một during college’s life nhưng ngày hôm đó, Crist chỉ theo mỉnh có một lân, mà lần đẩu tiên đã để mình nói rồi, she chỉ ngồi nghe và nhăc thôi. Và sao đó là một mình handle all cho cả một ngày. Nhưng mà nói ra,thì ai cũng phải giật minh, dinner của mình hôm đó bread, nói tới đây mình cũng thấy rất là appreciate Crist, she hỏi mình ăn chưa thì mỉnh bảo chưa kịp ăn thì nhà hàng đã đóng cửa. Thế là nó bảo Marc mang nước và bánh mì. Mình ngồi trong khách ăn bánh mỉ ngọt và uống nước cũng thấy mắc cười vì sao mà “ pity” dữ vậy ta.

Nhưng một điều mình enjoy là meeting với những vị Drs tứ nước ngoài, most of them thì friendly. May mắn là mỉnh ko bị scold hihih, vì mình đã bị warning về việc này và cũng đã chuẩn bị tâm lý khá kỷ. Một điều nửa, mình phụ trách CVs của họ nên biết mặt vì họ gời hình nhưng mà một điều bất ngờ là ngoài đời họ rất khác với trong hình. Nguyên nhân là họ gởi hỉnh khi họ còn trẻ, god mình hoàn toàn không nhân ra họ bên ngoài, nói chung tấc cả chỉ dựa vảo trực giác của mỉnh thôi…. Thật là thú vị, dù không hoàn toản 100% chính sác nhưng 80% thì mình nghị cũng ko tệ.

During 3 days event mình phụ trách change name card and make sure to get presentation slide…vì thế mà most of time mỉnh ở hội trường vả xem họ present nhưng một điểu thú vị nhất lả live surgery OMG, nhiểu khi mỉnh không thể hình dung đươc họ đã làm điểu đó như thê nào. Mình thật cảm phục khoa học vả những con người. Lần đầu tiên mình nhỉn thấy họ phẩu thuật như thề nào, những tế bào, và họ cắt những tế bào ung thư….Wao, nhiều khi cũng gớm hihih…

Mình cũng ko biết sao, khi mình lam cái gì đó, mỉnh dường như bắt đầu muốn có cảm giác muốn thực hiện thật tốt và mọi thứ xuất phát tử bản thân mình chứ ko vì một cái gi khác. Ví dụ như nhiệm vụ của mỉnh chỉ lả change name card nhưng mình cũng quan sát những thứ trên table và cái gỉ cần change như water, paper vì chỉ có mỉnh có thể lên trên đó xem….mỉnh thạt ngạc nhiên khi quá messy…thế là mình inform staff there…

Một điều mình cảm thấy mản nguyện khi có những Drs họ nói lởi cảm ơn, bắt tay với mỉnh, mình thấy như được đền đáp…hihihi….ít nhất cũng phải vậy. Và tất nhiên, during onsite cũng có những người như Ms Susan hahah I will never forget “why? What happen? And How? “…..hihiih vì trong 3 ngày đó, ko biết how many times had she mentioned those words!!

Sau event đó mỉnh thật sự cảm nhận được mình đã lớn hơn trong công việc, mình đã làm nhiểu thứ mà mình chưa dám hay chưa có dịp làm trước đây. Bây giờ mình cũng cảm thấy tự tin khi nói chuyên với bất cứ ai face to face and on phone. Đây là điểu mình thấy rất hài lỏng. Mình cảm tháy rât may mắn khi đc thực tập ở cty này. Tất nhiên công việc thì có lúc rất stress, nature of work nhưng nhìn chung thì okk. Nhưng mà cuối củng thì mỉnh cũng ko thể lảm việc ở đó vỉ visa issue và mình buột phải vể nước end of November.

Mình sẽ end training của mình end of September nhưng vì cty có 2 cái event tháng 10 và 11, Grace cũng bảo minh muốn extent or not, mình thì đang suy nghĩ vì làm nhiểu event thì mình sẽ học đc nhiểu kinh nghiệm hơn vả môt điểu nửa là allowance cũng sẽ khác..Mỉnh đang suy nghĩ, how much mình nên request vì thật ra nếu extent thỉ minh cũng chỉ extend đến haft of November. Minh nghĩ, nếu ko có lựa chọn mỉnh buột phải vể Việt Nam thì quả thật rất buổn vì mình thích ở đây, môi trường…..vả lại cũng đã 3 năm rồi cỏn gì..bao nhiêu là kỷ niêm và những thói quen đã hình thành.

Minh nói chung sẽ cố gắng thôi, hỵ vọng sẽ có một đáp án tốt cho mình…..chuc may mắn cho bản thân.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến