FEEL HOPELESS………..!!!
Hôm nay sau khi tham dự career talk cảm thất buồn vô cùng khi biết rõ một điều rằng mình không thể ở lại M’aisa làm việc và điều này cũng có nghĩa là mình phải trở về Việt Nam …OH NO! Mình không thể tưởng tượng nổi mình sẽ bắt cuộc sống mới ở đó như thế nào khi mình đã quen với lối sống here. Nhiều khi mình quên mình là người Việt vì mình giống local ppl, ppl also think mình là local..bạn bè cũng toàn local …và bây giờ phải về …feel thật là khó chấp nhận. Đã 3 năm rồi còn gì, đâu phải một sớm một chiều, mình đã thật sự quen với lối sống này. Đúng là chẳng biết buồn hay vui khi tối ngiệp đúng vào thời điểm của cuộc khũng hoảng kinh tế. Lúc trước thì chỉ học thôi chứ cũng ko hiểu rõ nó có tác động lơn lao như vậy.
Bù lại, mình đã nhận đc lời mời đi phỏng vấn của một cty Event, mình cũng hy vọng lắm. Lần đầu tiên đi phỏng vấn, thật là nervous ko biết sẽ như thế nào đây…..ban đầu khi nhận đc lời mời đi phỏng vần cũng mừng lắm vì chắc có cơ hội ở lại làm việc nhưng bây giờ thì rõ rồi. Chỉ là thực tập thôi…..
Một việc đáng mừng là mình đã có hy vọng cho cái questionnaire, dường như trong cái rủi có cái may. Mình construct lại và cảm thấy rất là logic và hay. Vả lại cũng có sự chuẩn bị kĩ hơn khi mình consult nhiều người. Bây giờ thì chờ show cho Mr Bernard see only…hy vọng mọi thư sẽ okk. Mình tuy phát hiện ra một số vần đề khác nhưng thôi kệ tới đâu tính tới đó. Coi như mỉnh may mắn gặp tutor with high expectation và có lẽ cũng là một điều tốt khi mình phải làm nhiều thứ nhưng biết đâu cũng là những bài học kinh nghiệm.
Hôm rồi nói chuyện với bà cô Uma Eco lecturer, she asked about the subjects we had and what we need to do for it then she was shocked and said that it is crazy! Thật ra mình thì cũng đa quen với những thứ đó vả lại mình có good group members nên công việc cũng đở hơn và nhẹ nhàng hơn khi group của mình toàn những người có responsibility and giỏi.
Thôi bây giờ thì cũng chỉ biết cố lên cho những gì sắp tới. Mưu sự tại nhân mà thành sự thì tại thiên. Nếu đã là số trời thì mình cũng ko thễ làm khác đc. Chỉ biết cố gắng hết sức for it mà thôi. Cũng như câu try your best and never regret. Có gì thì mình cũng ko hối hận vỉ mình cũng đã thật sự cố gắng hết sức rồi!!!OKKK .JIA YOU!!
Bù lại, mình đã nhận đc lời mời đi phỏng vấn của một cty Event, mình cũng hy vọng lắm. Lần đầu tiên đi phỏng vấn, thật là nervous ko biết sẽ như thế nào đây…..ban đầu khi nhận đc lời mời đi phỏng vần cũng mừng lắm vì chắc có cơ hội ở lại làm việc nhưng bây giờ thì rõ rồi. Chỉ là thực tập thôi…..
Một việc đáng mừng là mình đã có hy vọng cho cái questionnaire, dường như trong cái rủi có cái may. Mình construct lại và cảm thấy rất là logic và hay. Vả lại cũng có sự chuẩn bị kĩ hơn khi mình consult nhiều người. Bây giờ thì chờ show cho Mr Bernard see only…hy vọng mọi thư sẽ okk. Mình tuy phát hiện ra một số vần đề khác nhưng thôi kệ tới đâu tính tới đó. Coi như mỉnh may mắn gặp tutor with high expectation và có lẽ cũng là một điều tốt khi mình phải làm nhiều thứ nhưng biết đâu cũng là những bài học kinh nghiệm.
Hôm rồi nói chuyện với bà cô Uma Eco lecturer, she asked about the subjects we had and what we need to do for it then she was shocked and said that it is crazy! Thật ra mình thì cũng đa quen với những thứ đó vả lại mình có good group members nên công việc cũng đở hơn và nhẹ nhàng hơn khi group của mình toàn những người có responsibility and giỏi.
Thôi bây giờ thì cũng chỉ biết cố lên cho những gì sắp tới. Mưu sự tại nhân mà thành sự thì tại thiên. Nếu đã là số trời thì mình cũng ko thễ làm khác đc. Chỉ biết cố gắng hết sức for it mà thôi. Cũng như câu try your best and never regret. Có gì thì mình cũng ko hối hận vỉ mình cũng đã thật sự cố gắng hết sức rồi!!!OKKK .JIA YOU!!
Nhận xét
Đăng nhận xét